STT Tháng 8 Hay & Những Hình Ảnh Tuyệt Đẹp Đón Chào Tháng 8 Update 11/2024

Và rồi lần nữa tháng 8 lại ghé về đây, lọt thỏm giữa cái tiết trời cuối hạ – chớm thu đầy những ngập ngừng và bỏ ngỏ. Tiết giao mùa là thế, có những người đang háo hức vì đất trời sắp chuyển mình bước qua tháng mới, ngược lại, cũng có lắm kẻ đang bùi ngùi, xa xót vì những mùa hoa rực lửa của mùa hạ sắp sửa rời đi. Chúng ta ở đây, ngồi dưới gầm trời nhuốm máu thời gian mà đưa ngón tay ra khẽ đếm năm dài tháng rộng – đợi chờ và hi vọng, hay níu giữ và luyến tiếc? Ai cũng phải đối mặt với thời gian bằng những cảm xúc của riêng mình, yêu thương, hay chia biệt, thì ngày mai tháng tám cũng về rồi. Kể cả người hạnh phúc nhất cũng giấu trong lòng một nỗi riêng mang, thì liệu trên thế gian này, với muôn ngàn những bề bộn, những dở dang, những tâm tư còn đọng lại trên nhân thế, có kẻ nào thấy tháng tám ghé qua mà hồn lại dửng dưng không một lần gợn sóng hay chăng?

Tháng tám – khoảng giao mùa cũng giống với hoàng hôn. Có người cho đó là sự kết thúc, nhưng với ai đó, hoàng hôn có thể là sự khởi đầu. Chúng ta – những kẻ cô đơn đã giữ trong lòng những ngổn ngang chất chồng qua năm tháng, lãng du dưới nghìn vạt nắng cuối chiều mà tiếc rẻ những hồi ức đã đi xa. Nhưng, hãy nhớ rằng, ở đâu đó ngoài kia, cũng có những chàng trai, những cô gái khác đã sẵn sàng lên đường trước khi trời rạng. Cảm xúc là thứ kì lạ, cũng vậy mà tháng 8 chẳng của riêng ai. Hôm nay, để gửi thêm một chút cảm xúc cho cái khoảng giao mùa kì diệu ấy, tôi đã tổng hợp những dòng stt tháng 8 rất tâm trạng cùng những hình ảnh tuyệt đẹp đón chào tháng 8 dành cho các bạn. Những dòng status tháng tám này là tôi tổng hợp từ những bài tản văn mà mình đã viết trước đó, hi vọng rằng các bạn sẽ thích. Chúc các bạn vui vẻ bên những câu nói hay về tháng 8 cùng hình ảnh đẹp và những status tâm trạng dành riêng cho tháng 8 sau đây!

Tháng tám nghe lòng chới với
Thu về trong giấc mơ trưa
Bằng lăng bao chiều ngóng đợi
Tàn phai một phút giao mùa

Tháng tám sầu hoen mắt biếc
Đêm thu ánh sáng chập chờn
Ta buông đôi lời giã biệt
Nợ người một chút cô đơn.
(Thơ tình: Một chút tháng 8 – Huỳnh Minh Nhật)

» Status tháng 8 trong tản văn “Khẽ một cái rồi tháng tám về” – Huỳnh Minh Nhật

Tháng tám về nhẹ như một cái chớp mắt của con sói hoang đơn dại, khẽ một cái thế rồi bình minh, khẽ một cái đằng sau những tán lá xanh ta bỗng băn khoăn không biết thu về hay nắng đến, vàng quá, vàng xanh xao, vàng cô đơn… Có lẽ cũng như con sói kia vượt bao khu rừng để đứng trên mỏm đá hú lên một tiếng điên cuồng trong câm lặng, ngước nhìn điều gì ở rất xa xôi rồi lẳng lặng quay đầu vào tối và tiếp tục đợi chờ ngày mai. Một khoảnh khắc, một khoảnh khắc thôi, thế là quá đủ!

Chiều nay, tháng tám vấn vương vài tiếng ve khan đứt đoạn, chiều nay có nắng, có mưa, chiều nay có gió lưa thưa. Chiều cũng lạ kỳ, thất thường như một nàng thơ chớm tuổi yêu đương mới lớn. Ta ngồi trong nhà viết bản thơ tình vụng về gửi qua ô cửa, hi vọng sẽ chạm vào ai dẫu chẳng xuyến xao, dẫu chẳng bồi hồi!

Tháng tám hôn nhẹ bên hiên nhưng khóm cúc trước nhà không vàng như màu của nắng, trời vẫn trong xanh nhưng không phảng phất chút tình của mắt người đi. Chiều nay tháng tám có tiếng ve kêu, có lá rụng nhiều, chiều tháng tám về có hoa sim chín, có đọng dư tình của buổi gặp nhau, chiều tháng tám sang, có hờ hững của kẻ ra đi, có tâm tư của người ở lại…

Tháng tám giờ cũng như tháng tám của những mùa xa, vẫn ghé qua với một chiều buồn đến nao lòng, vẫn những cơn mưa ấp ủ thương yêu nhưng đã vàng phai một nửa. Ta chợt say với mớ tâm tư lạc nhịp trong hồn, ta chợt nhớ nhung, khao khát một môi hôn dài như những tháng năm u sầu xa cách. Này tách cà phê nguội, này điếu thuốc mới mồi, này bản tình ca còn khẽ ngân vang đưa tình ta vào cõi lặng một chiều tháng tám si mê…

Tình yêu dâng đầy với nỗi nhớ nhau nhưng cũng tàn theo tháng ngày xa cách, tháng tám về đây vẽ lên vòm trời bóng người gục đầu khóc cho tình yêu của tuổi hồn nhiên, của những yêu thương một thời xa tầm tay với. Tháng tám về khắc họa chân dung nụ cười hạnh phúc của một người nao, tháng tám sang gợi nét nghiêng nghiêng của giọt lệ dài trong những vần thơ mỏi lòng chờ đợi. Tháng tám ơi? Bao giờ mới hết bâng khuâng? Biết bao giờ mới hết dại khờ như chính tình yêu ta dành cho một nàng thơ tháng tám?

Em có phải cơn gió lang thang chờ hoa và nắng gieo tình lên mắt? Ta như kẻ lữ hành đơn độc tìm gió và mây! Tháng tám về có con tim trong trẻo mộng mơ nhưng cũng có con tim hoang hoải viên vông giữa chiều hoang lạnh, một nụ cười liệu có là vui khi bên cạnh không còn những giọt nước mắt? Niềm vui của một người đôi khi chỉ đơn thuần là những nỗi niềm khắc khổ của người kia, và, hạnh phúc đôi lúc chỉ là được khóc để người ta yêu có thể yên bình trong vòng tay khác.

Con người ta đôi khi rất lạ, vạn nụ cười chẳng thể làm họ vui nhưng chỉ một chút vô tình, một giọt nước mắt đã khiến họ ôm lòng buồn tủi. Chiều nay tôi lại ha hả ngồi lai rai cùng vài đứa bạn, đời vẫn trôi, thu hoài tới. Người đi, người ở lại, bạn bè có đứa xa xôi nhưng còn nhớ đến, có đứa sát bên nhưng một lời hỏi han nói ra cũng phải ngượng mồm…

Chúng tôi ngồi lảm nhảm về quá khứ, mường tượng tương lai, có nhiều những thứ hay ho nhưng mặc nhiên, những nỗi đau người ta thường luôn giấu kỹ. Sau mỗi cuộc vui, đầu óc quay cuồng gác tay lên trán mỗi người đều có một khoảng lặng để nghĩ về những thứ đã qua, có người hạnh phúc, có kẻ cô đơn. Riêng tôi, tôi với tôi mỉm cười mơ về hạnh phúc cho một hình hài xa lạ.

Những phút khiến lòng ta lao đao ngày càng ngắn ngủi, rồi cái bộn bề sẽ sớm xóa nhòa nỗi đau lẫn cả yêu thương. Chờ ngày mai nắng lên mỉm cười với phố, ta sẽ lại thấy tháng tám nhẹ nhàng như vạt áo của nàng nữ Tôn xứ Huế. Còn bây giờ, bình minh hỡi xin đừng lên vội, ta đang còn mơ hồ, ta đang còn khao khát tình trăng…

Và đêm nay, lá rơi đầy, tháng tám về có gió xào xạc thoảng trên hè phố, có tiếng thở dài sau bước lang thang, có chút gì dâng tràn trong những nghĩ suy và trong giấc mộng mị có gì hi vọng…

Tháng tám về, đan xen, lẫn lộn…

Tháng tám về…

Tháng tám đi…

Tháng tám này cũng như tháng tám xưa
Cũng những bản tình thơ vụng về bay qua song cửa
Mừng vui một nửa, tiếc thương một nửa
Không biết ai kia có còn xao xuyến, bồi hồi?

Tháng tám này đón ta với những cơn mưa
Không gian ảm đạm, quạnh hiu mà chừng như nghẹt thở
Say với men cay, say vì nỗi nhớ
Mơ một nụ hồng dài như năm tháng xa xôi…
(Tản mạn: Khẽ một cái rồi tháng 8 về – Huỳnh Minh Nhật)

» Status tháng 8 trong tản văn “Ta đã chờ tháng tám từ lâu” – Huỳnh Minh Nhật

Ai đã từng cô đơn thì mới biết yêu mến mùa thu, mới biết nâng niu cái vị ngọt ngào ẩn sâu trong cái xác xơ hoang tàn ngoài ấy…

Chiều nay, ai đó nhà bên lần nữa mở lên khúc ca buồn đến não nề để tiễn đưa những dư hương mùa hạ còn đọng lại. Cảm ơn đất trời ban tặng cho đời mùa thu, và cảm ơn mùa thu đã mang đến cho ta những buồn vui một thời, cho ta một lần biết yêu thương, biết nhung nhớ một hình dung xa lạ.

Tháng tám ngập ngừng ngoài ô cửa sổ, chiều anh về ghé thăm viễn phố. Phố vẫn in hằn rất thật dư hương một mùa thu cũ đã tiễn em xa, anh về đây, một trời thu nhẹ, vàng cõng trên vai chút xanh xao của hạ cuối mùa…

Anh cứ tự hỏi mình rằng không em biết phải làm sao, nhưng rồi cứ thu lại thu một mình vẫn vậy. Không biết tháng tám có gì, không biết cái khoảng giao mùa này có gì để cứ mỗi độ này anh cứ trở về ngõ cũ. Không phải hi vọng, không phải bóng hình, không phải những vần thơ thở than và cũng chẳng phải gợi nhớ cuộc tình xưa cũ, chỉ biết rằng… anh đã đợi chờ tháng tám từ lâu!

Tháng tám nơi đây có lẽ không có lá vàng lả tả, nhưng tận thẳm sâu vẫn có thanh âm của điều gì đó phai nhạt, úa tàn. Tháng tám nơi này lá vẫn phong xanh, tháng tám nơi mình chừng như hạ vẫn nhởn nhơ, heo may hồi âm im bặt, thế mà trong những giấc mơ hoang đàng của làn khói thuốc, anh nghe phong phanh lề đường nức nở xác lá đớn đau.

Có ai yêu mùa thu không? Chẳng phải vì nó đẹp, mà vì hồn thu muôn đời vẫn hoài xơ xác. Có ai yêu cuộc phân ly của mối tình đầu? Không phải vì hạnh phúc, mà vì nó quá thê lương. Ai đó cứ mãi tìm quên dư vị tình xưa, riêng anh với anh lại cứ mến yêu từng phút trôi qua, mỉm cười, à rằng mình đã từng yêu, mình đã từng yêu như thế…

Người ta nói mùa thu nó bình lặng như chính cái tiếng lá rơi, sao anh về phố cũ chiều nay thanh âm của lá nặng nề đến lạ. Một ly cà phê ngọt không giấu bớt đi niềm cay đắng ùa về, những màu áo xa lạ lướt qua không nhòa bớt cái lạnh se của vạt gió chiều lạc hướng. Tháng tám thu chưa đậm vị, cũng vậy mà anh mới rất yêu thương, bởi vào mùa, khi màu vàng trải đầy trên từng con ngõ cũng là khi anh tưởng chừng mình ôm trọn lại cuộc phân ly lần nữa.

Nhẹ nhàng thôi, một chút thôi, môi nhịp theo một khúc tình ca dang dở, tay nhẹ nghiêng từng nét tình thơ trên những trang nhật ký cuối cùng, và hi vọng rằng khi nó được gấp lại chôn vùi một cuộc tình xưa, anh sẽ lại thấy mùa thu vô chừng diệu vợi, không phải là những hoang tàn, xác xơ mắt lá.

Em sẽ về thăm phố xưa một chiều mùa thu với loài nắng hanh hao, hay sẽ trở lại vào một ngày xuân cùng một người mà em thương mến?

Chỉ tiếc rằng mùa thu không của riêng anh, và giá như anh biết rằng em cũng không thuộc về mình tự những ngày đầu mà ta ngỏ lời ước hẹn. Tháng tám về, anh cũng không rõ mình trở về đây để tiễn hạ đi hay chờ thu đến, nhưng những lời nói vọng vang sâu thẳm cho anh biết rằng về đây để đợi một người tận trong tiềm thức, không phải là em. Có lẽ là một người anh vẫn luôn yêu, và một người đã từng yêu anh rất nhiều, nhiều lắm!

Chưa tháng tám nào về đây mà khoảng giao mùa trả cho anh người con gái ấy, nhưng xin cảm ơn mùa thu… Gặp người rồi liệu phải làm sao? Sẽ mặc lòng thổn thức với đôi tim lệch nhịp mà bước ngang qua hay lại cầm tay để trao những lời vỡ lỡ? Ồ không! Sự đợi chờ thật tuyệt biết bao khi biết rằng điều ta chờ đợi không bao giờ đến…
(Tản mạn: Ta đã chờ tháng 8 từ lâu… – Huỳnh Minh Nhật)

Tháng tám xanh xao tháng tám gầy
Người về viễn phố gió chờ mây
Lá rớt trong tim, tim lạc nhịp
Yêu thương thuở ấy rụng vơi đầy

Tháng tám hanh hao, tháng tám buồn
Phố chừ xa lạ chẳng người thương
Kẻ đợi xuân tươi, người tiễn hạ
Người vui tình mới, kẻ vấn vương

Tháng tám, than ôi! Tháng tám ơi!
Lá xanh một nửa, một nửa rơi
Hồn yêu mỏi mệt phân nửa chết
Heo hút chân mây lạnh lẽo trời

Tháng tám về đây lắm kẻ chờ
Mà họ đợi chờ để làm chi?
Muôn thuở tình yêu ngu ngốc quá!
Cứ thích riêng mình ôm biệt ly
(Thơ tình: Tháng 8 xanh xao – Huỳnh Minh Nhật)

» Status tháng 8 trong tản văn “Lòng người đã đủ đầy chở nắng về chưa?” – Huỳnh Minh Nhật

Hạ đã qua với những tia nắng cuối cùng không còn đậm vị, mùa này Ô Thước bắc cầu, mùa này Ngưu Chức gặp nhau nên cái hanh hao bỗng dưng nặng trĩu khi con ngõ thân quen lấm tấm những hạt mưa ngâu réo rắt. Những giọt nước mắt hạnh phúc, những giọt nước mắt tái ngộ của một tình yêu bất diệt bỗng dưng khơi gợi lên chút ghen hờn cợt đùa những kẻ cô đơn. Bên hiên thềm cỏ cây vàng hanh một nửa, ngoài những hạt mưa cũng có đâu đó vài tia nắng lạc đường ghé đến đặt lên vòm trời một chiếc cầu vồng mờ nhạt, không đủ để người ta cảm thấy bâng khuâng…

Mùa này nỗi nhớ phiêu linh, lòng người như có gió lùa trôi không hạn định. Nắng lang thang hoang hoải lạc đường tìm riêng hạnh phúc, để lại con phố bơ vơ, để lại phố vắng thẫn thờ với cái tiết trời mây đan kín lối, lạnh run run gõ nhịp ân tình, người lặng thinh mơ về một ngày nắng ấm trời xanh.

Mùa này mây gió gọi mưa, thu ngập ngừng không dám ghé qua vì những hàng cây vẫn còn xanh lá. Mùa này thương nhớ xa xôi, người vẫn chưa dám quên người vì những ân tình còn tha thiết quá…

Phố ướt mềm mưa ngâu hạnh phúc, người khô hanh khói thuốc tâm tình. Mùa giao mùa mưa ướt không gian nhưng người nhớ người thì lại buồn tênh với cái hồn khô khan trống rỗng. Ta đã chờ tháng tám từ lâu, nhưng ta đợi chờ gì cái phút cô đơn này giữa lòng phố thị? Tuổi thanh xuân ai rồi cũng có đôi ba chuyến tàu đi lạc, chỉ sợ lạc rồi mà không muốn về thôi!

Mà có về, họ cũng mơ về một chốn xa xôi trên những chuyến tàu của riêng mình mà quên đi rằng dưới sân ga có người đứng đợi, cho đến khi tiếng còi thét vang đưa họ về bến sau khi rong ruổi kiếm tìm giấc mơ vô thực, không còn ai đợi nữa, không còn bóng ai như quá thân quen đứng chờ họ nữa, lúc ấy họ mới giật mình thở than với đời tại sao mình quá cô đơn…

Ai rồi cũng phải đi, ai rồi cũng kiếm tìm hạnh phúc. Có những người vô tâm chạy theo giấc mộng xa vời mà quên đi kẻ khác, có người lại bị trễ chuyến tàu của đời mình chỉ để nhìn theo hình bóng mà họ yêu thương!

Chiều nay, một ngày tháng tám hoang lạnh, đơn côi, thu ngập ngừng chưa muốn sang đây bởi những tia nắng còn mãi rong chơi phương trời đâu đó. Tháng tám nơi kẻ đợi chờ không có mỏng mảnh mây trôi, không có heo may nhẹ nhàng bảng lảng len vào vạt áo. Tháng tám nơi kẻ đứng chờ chỉ có xác hạ hoang tàn, có những loài gió lạnh lùng se buốt vần thơ của khúc giao mùa lặng lẽ. Tháng tám của kẻ đợi chờ… một chiếc lá tàn tựa như tiếng khóc mùa thu!

Chiều nay, tháng tám của người ra đi không biết có gì thi vị, liệu có nắng vàng, liệu có trời xanh? Tháng tám của người ra đi mật ngọt ươm tình, tháng tám của người bước đi một đóa hồng xinh cũng thành xuân tươi mấy đỗi. Bản tình ca năm xưa gợi về biết bao kỷ niệm qua vài lời nhạc, người liệu có nhớ người khi nơi đây ta đang lắng nghe từng giai điệu đếm ngược thời gian?!

Chiều nay, một chiều chớm thu héo hắt tình ngâu, ta vấn vương những buổi sơ đầu, cái trầm lặng bất chợt thoảng về qua ngõ. Ta muốn nắm lấy từng sợi lẻ loi giữa không gian buồn rầu ngập tràn thi vị để kết thành thơ nhưng hồn đâu mất. Chiều nay mọi thứ ngập ngừng, chiều nay mọi thứ dở dang, ta muốn hét lên một tiếng xé đôi bầu trời u ám để tìm chút ấm cho lòng.

Chiều nay nắng đâu? Những con nắng trôi hoang? Những loài nắng vô tình… Chiều nay vắng nắng cũng chẳng có mưa, chiều lơ lửng giữa bến bờ quên nhớ đan xen, chiều rơi nhẹ nhàng vào lòng người, buồn thiu như một chiếc lá xa rời cõi cội. Chiều nay vàng rơi trên môi khô, thấm vào giọt cà phê đen như đôi mắt của nàng Tôn nữ. Chiều lãng đãng trên làn khói thuốc xanh xao, ma mị, cuốn hồn người vào cõi hư vô chờ đợi nỗi nhớ sang mùa…

Có những câu chuyện phải mất một quãng đường dài ta mới nhận ra, và có những thứ đến lúc phải xa ta mới bắt đầu hiểu được!

Chiều nay, mùa buồn bã thì thầm bên tai khe khẽ, nào có phải nắng rong chơi mà quên mất giờ này mùa đi ngang phố, chỉ là lòng người chưa đủ đong đầy chở nắng về thôi…
(Tản mạn: Lòng đã đủ đầy chở nắng về chưa? – Huỳnh Minh Nhật)

Tháng tám đến hoa vàng ươm nắng mật
Thu se tơ đan áo mới cho trời
Ta trở lại con phố xưa hò hẹn
Đợi chiều về ngân điệp khúc đơn côi

Tháng tám đến phố chừ đìu hiu quá
Nghe tâm tư rả rích những giọt sầu
Lá thảng thốt giật mình rơi vội vã
Ta với người muôn thuở chẳng tìm nhau

Tháng tám đến, chắc trách tình xưa đấy!
Trách người thương sao bước quá vội vàng
Để nơi đây có chàng trai thuở ấy
Viết thơ tình cho con nắng lang thang…
(Thơ tình: Bản tình ca tháng 8 – Huỳnh Minh Nhật)

Và vừa rồi là những status tháng 8 hay cùng với bộ hình ảnh tháng 8 tuyệt đẹp mà tôi muốn gửi đến các bạn. Hi vọng rằng các bạn cũng sẽ thích và yêu mến những dòng stt tháng 8 rất tâm trạng và ngập tràn cảm xúc vừa rồi. Nếu có hứng thú, mời các bạn xem qua chùm thơ tình tháng 8 hay và những bài viết hay về tháng 8 thường xuyên được cập nhật. Đừng quên thường xuyên ghé thăm blog để cập nhật nhanh những bài thơ tình, tản văn, status và cả hình ảnh nữa nhé, cảm ơn các bạn!

Hãy thường xuyên ghé thăm OCuaSo.Com để cập nhật nhanh những danh ngôn ý nghĩa và status hay về tình yêu cuộc sống, ngoài ra, các bạn cũng có thể xem thêm thơ tình buồn cùng những chuyên mục khác trên blog. Chúc các bạn vui vẻ!

STT Tháng 8 Hay & Những Hình Ảnh Tuyệt Đẹp Đón Chào Tháng 8 – Xem thêm Những Câu Nói Hay Về Tình Yêu hoặc STT Hay Và Mới Nhất!